Nhặt mùa đông gió tàn chiều
Gửi vu vơ thoáng thương yêu muộn mằn
Vét voi ấm lạnh cặn năm
Bấc hun hút ngược lối về
Bồ đề quấn ngọn, búi tre se vòm
Hỏi khuya sao thất thần hồn?
Co ro đêm rút vòng ôm gập ghềnh.
Nhặt khuya sợi gió đan mành
Xe rét buốt buộc chòng chành mà bay.
Cạn bình cho ngả nghiêng say
Cho muộn đông rót vơi đầy tình đông.
Hat Cat
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét