Thảng có lúc nào em nhớ tôi không?
Mà rát bỏng tôi như chạm vào kiến lửa
Cốm non xanh, bưởi đào, hồng sắc đỏ
Tháng Tám thu xui lòng nao nao
Chót vót mây dán chặt vòm cao
Lãng đãng nắng rải vàng thu hanh nắng
Nín câm em nén nhớ thương cõi lặng
Bởi bời tôi bọt sóng trắng toé tung..
Thảng có lúc nào em nhớ tôi không?
Nỗi nhớ pha lê lấp lánh
Nỗi nhớ vàn muôn ảo ảnh
Nỗi nhớ chúng mình gần gặn _ mịt mờ xa.
Ráng hồng ôm cây lá cỏ hoa.
Bảng làng chiều đồng nội
Gấp gáp bàn chân bước vội
Em một mình về cuối nẻo lênh đênh.
Em một mình về cuối nẻo lênh đênh.
Ván đời chênh vênh
chao nghiêng tháng ngày lầm lũi
Gió thu chiều bồng bềnh sương khói
Réo rắt êm đềm ca khúc xanh non
Thảng có lúc nào em chợt bồn chồn
Khắc khoải nhớ chín chiều xa ngái
Trái tim trở về non tơ khờ dại
Khát khao mơ mộng tuổi mười lăm!?
Em ơi!
- Mai là Rằm
Méo tròn trăng em đừng để ý
Xin giữ trọn đầu nguồn_ cuối bể
Cho muộn thu
vàng nắng
dịu dàng tươi!
Thảng có lúc nào em chợt nhớ tôi?!
6 nhận xét:
HAY
http://anh.24h.com.vn/upload/news/2009-11-23/1258941016_nho-lam-nguoi-yeu-oi-200.jpg
tem vàng cho Nhã My này...
"Thảng có lúc nào em chợt nhớ tôi?"
Còn với tôi : nỗi nhớ vẫn muôn đời!
Nhà Chị lúc nào cũng rất hay!
Đọc rất hồn và lãng mạn.
Lãng mạn, nồng nafmn quá, chị Cát ơi!
Đăng nhận xét