( gặp một cụ nói với mình: Đồ rẳng... Có một người... Nghĩa là HÌNH NHƯ...)
Đồ rằng xuân bất tái lai
Mà sao nắng lẳng lơ cười cợt hoa
Lưng ong gần, cánh bướm xa
Đồ rằng hội hết đêm qua
tàn rồi...
Leng keng vung méo kênh nồi
Đồ rằng úp lệch thì xôi sao rền?
Nuột nà gió lọn gơ thềm
Trộn hương nếp cẩm quyến đêm dụ người...
Đồ rằng phận đất duyên trời
Cũng cau mẹt, cũng trầu cơi, vôi nồng...
Chống sào buông nước dòng trong
Đồ rằng xuôi ngược mặc lòng...
Đò ơi! ...
Hat Cat
27/03/2016
........************....,,,
Nguyễn Công Đạo
Bến cũ sông xưa vẫn vậy thôi
Đôi dòng trong đục vẫn luân hồi
Ai thương bến mỏi, ai đò đợi
Chỉ có cao xanh mới biết thôi
Thơ hay, người viết dù không goi
Bạn đọc thấu lòng tim vẫn thưa
Đò xưa bến cũ chẳng đón đưa
Khách về chẳng lẽ đò buông mái?
28/03/2016
********...........*******
Đồ rằng xuân cứ tái lai
Đồ rằng đêm đến có ai đợi mình
Đồ rằng mây gió hữu tình
Đồ rằng trời đất bóng hình nên duyên
Đồ rằng vung méo nồi xuyên
Đồ rằng xôi vẫn cứ rền là xôi
Đồ rằng bướm lượn ong lơi
Đồ rằng sào chống chơi vơi với dòng
Đồ rằng nước đục rồi trong
Đồ rằng câu hát xao lòng Trương Chi ....
Tenzin Dangtso
28/ 03/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét