Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2018

THƠ CỦA CHÁU NGOẠI -- GRAN --





Cháu ngoại tôi- Phạm Nhật Thu viết bài  thơ SONG NGỮ "BÀ NGOẠI" này khi là học sinh lớp 9, nhân dịp 8/3 để tặng Bà


GRAN - BÀ NGOẠI
For days and years, Many she had seen Many she had lost.
And still she stands, Chin up to the sky.
They say, ‘Altruism is not real’ And I want them to know about The strong woman who I love. Sticks, stones and words They all had turns scarring her.
But still she stands
With strength and love, With care and knowledge. She stands on her own, On her own two feet Since the age of 16 With no one to go to.

And still she stands
Looking for the sun For not once Has it shown its light on her But for when she left the battlefield With blood on her hands And lives slipped through the tips of her fingers Like droplets of water from a stream?
Still she searches But did she know She was one all along now?


BÀ NGOẠI
Trong nhiều ngày và năm, Bà đã nhìn thấy nhiều thứ Và cũng đã mất nhiều thứ. Nhưng bà vẫn đứng
Ngẩng mặt nhìn trời.
Họ nói rằng, “Sự vị tha không cần thiết” Nhưng tôi muốn họ biết đến Bà Người phụ nữ mạnh mẽ mà tôi yêu.
Gậy, đá và lời nói Đã từng làm bà đau.
Nhưng bà vẫn đứng Với sức mạnh và tình yêu
Với lòng bao dung và tri thức.
Bà đứng một mình Trên chính đôi chân mình Từ khi mười sáu tuổi nơi xa không có ai
Và bà đứng Dõi tìm mặt trời Bởi vì không chỉ một lần một lần Nó to sáng đời bà
Nhưng từ khi bà rời khỏi chiến trường vết máu ố quân phục (Nhớ đến) sinh mệnh tuột khỏi tay mình Như những giọt nước của một con suối nhỏ...
Bà vẫn dõi tìm Vì bà đâu biết Bà chính là mặt trời cho đến tận hôm nay.

Ph. NThu 2014

Không có nhận xét nào: