Thương mưa lộp độp phố
buốt nỗi buốt nhọc nhằn..
áo nhuôm nhoam soàn soạt
nhểu giọt giọt âm thầm
Thương cổ tích chân mỏi
thương huyền thoại lưng còng
vét voi đồng vốn cạn
nuôi tháng ngày ăn đong.
Hoa rét nín chờ Tết
lá lạnh lặng chờ xuân
biết chờ gì?
tôi nhỉ!
ngọn bấc cào tướp sân
Loang mưa về ướt cỏ
Cỏ đầm đìa lệ rơi
Bàn chân tê cóng lạnh
Lướt thướt nửa chỏm đồi
Loang mây gom nhọc mệt
Uể oải lem nhem giời
Hơi mù phun trắng tóc
Tóc trắng vai ai người?!
Thương mảnh đông hơ hoác
Hơ hoác đến đỉnh trời
Thương đốm xuân côi cút
Côi cút tận đáy khơi
...
Thương...
Thương đất héo hắt
oằn lưng cõng Xuân tươi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét