Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

LỜI RU CÁNH VẠC và CẢM NHẬN của Nam Chung

LỜI RU CÁNH VẠC
( chợt nghe tiếng VẠC khuya ngang bay)

Về đi vạc
về đi
về nghe khuya hát
à ơi!



Về đi
...bùn buốt chân rồi
thấu xương gió bấc
 xơ xác
cánh lông rạc mùa không ấm thân côi.

Ngủ đi vạc ơi!
 giọt sương khoé mắt
lật bật / run run manh gió xé đôi.
...
Nào,
ghé đây vạc ơi!
ta san em hơi ấm
ta sẻ em tất bật
chia em quang thúng oằn vai.

Về, vạc ơi!
mang mang trời
mênh mông biển
và nắng hồng
và mây biếc
và ta

nỗi khát khao em.
...

Hat Cat 03/05/2017
===============
xin cám ơn ban Namchung Nguyen

Lời bình của Nam Chung Nam Chung
Lời thơ trúc trắc trục trặc mà bồng bềnh như cuộc đời ai  đó? "Vạc ơi"... dưới chân "bùn buốt thấu xương", trên thân mình thì "Cánh lông xơ xác"...Cái cảnh này đâu chỉ có ở cuộc đời của vạc nơi cánh đồng quê mà bây giờ còn có cả giống "Vạc lai" ở trong thành phố. Có lẽ là vậy ngay giữa đêm khuya trong thành phố mà tác giả "chợt nghe tiếng Vạc"; thì đích thị đến giờ Vạc đã tràn cả ra thành phố... Phải chăng tác giả đã nghe, đã thấy , đã nghĩ đến những "cô,chú" Vạc nào đó đang ở nay xung quanh mình nên tác giả cảm thấy lắng lòng mà nhắn nhủ: "Vềđi Vạc...Vềđi...ngủ đi Vạc ơi"... thừa biết Vạc không thể về, thừa biết Vạc không thể ngủ...Biết vậy nên tác giả muốn sẻ chia với Vạc" ta san...ta sẻ...Chia em..." Chỉ cần vậy thôi; nếu biết. Vạc sẽ thấy mình ấm hơn, thanh thản và thấy nhẹ nhàng hơn trong công việc. Thật may mắn cho Vạc, còn có người hiểu Vạc và hướng cho Vạc thấy được: mình cũng đang có tất cả" Trời...Biển...Nắng hồng, Mây biếc"...Và nhất là vẫn còn có người trân trọng, yêu quý đến mức "Khát khao em"...
Bài thơ đầy ắp ca dao nhưng không mượt mà êm dịu mà nó khấp khểnh gập ghềnh như nhịp sống đương đại - Nơi ở đó mãi còn những kiếp" Vạc"; mãi còn những con người cảm nhận cuộc đời như HẠT CÁT DIỆU SINH./.

Không có nhận xét nào: