NÓI VỚI VU VƠ
Thôi đừng buồn nữa.
Vu vơ
Rộp phồng lưỡi sóng hôn bờ rát đau
Âu lo biển bạc trắng đầu
Đất chưa tán, trời chưa tàn
Nỡ đem xé dọc băm ngang nỗi đời.
Nước mây vốn đã chơi vơi
Ruột gan giờ cũng rối bời bòng bong.
Nỡ tham miếng tiết miếng lòng
Mà đem muôn vật đảo trong lộn ngoài
biếc xanh biển, biếc xanh trời
chim còn bay? cá còn bơi?
Liệu rằng...
Buồn đau nhàu nhĩ tháng năm
trần gian bốn phía tím bầm.
Vu vơ.
Hat Cat 04/05
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét