Tổ quốc tôi
thân yêu nếp nhăn trán Mẹ
vết chai dày tay Cha.
Tổ quốc tôi
ngổn ngang đường cày đất phèn chua mặn
bối bừa nặng vai trâu.
Tổ quốc tôi
lũ ào ào sông sâu
ruộng khô lòng nứt nẻ
hạ gió Lào nắng lửa
đông tê giá heo may...
Tổ quốc tôi
Bốn ngàn năm rõng rã rạc thân gầy
Những chàng trai khố một manh đi mở nước
Những bàn chân Giao Chỉ miền sươn cước
bờ biển mặn mòi
những cánh đồng lúa xanh tít tắp chân trời
những cánh rừng ngút ngàn cây lá....
Trăm anh em trai bạt rừng lấn bể
Chung lưng xây dựng nước non này.
Tổ quốc tôi
Giọng dân ca đắm say
Con cò chập chững vành nôi ấm
Con mèo tròn khoanh lim dim phơi nắng
Con chim gù khoảng trời bình yên
Tổ quốc tôi
Bắc thuộc một ngàn năm
Một ngàn năm kiên cường chí khí
Một ngàn năm người Việt cứ ăn trầu môi đỏ
Răng đàn bà Việt vẫn nhuộm đen, vẫn trông lúa nước, thổi cơm.
Không con gái bó chân, không đàn ông bím tóc đuôi sam
Vẫn nói tiếng của Cha Rồng, Mẹ Phượng
***
"Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh"
Hai Bà Trưng khí phách sáng gương trong
Bà Triệu cưỡi voi oai hùng đuổi giặc Bắc phương
"Tự cổ huyết do hồng"*- Lẫy lừng Bạch Đằng bao chiến tích
"Nam quốc sơn hà" -Tiếng sấm vang rền Tuyên ngôn Lý Thường Kiệt
Hào khí Đông A lời hịch dậy non sông
Những súng đồng, những cọc gỗ, những bãi chông...
Còn in dấu Chi Lăng, Đống Đa, Vạn Kiếp!..
Một đất nước không cúi đầu trước quân thù xâm lược
Xương máu cha ông trộn lẫn núi sông này
Tổ quốc tôi xanh cỏ mượt cây
Nên không hết người đánh giặc**
Bao bà mẹ anh hùng: "Còn cái lai quần cũng đánh"
Bao người trai hy sinh tuổi mười tám, đôi mươi!
Quân thù kia!
Bay đến từ biển hay trời
Bằng tiền hay dọa nạt
Cũng không lay chuyển được lòng dân Việt
Tổ quốc VIỆT NAM
của dân lành chân chất
Với Trái tim hồng yêu tha thiết quê hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét