Thứ Năm, 24 tháng 5, 2018

VIẾT LUNG TUNG


trời sao
biển sóng trào
Núi gồng mình
đau.
chân hững hờ thả gót
ai biết nỗi buồn của đất?
Biển có vô tư?

Núi phơi mình nắng sương khuya
mong biển
êm đềm bên núi
Dẫu thế nào núi vẫn là núi
Núi vân là núi thôi!

     Một ngày mong manh!

Không có nhận xét nào: