34 - BÙI GIÁNG
Lệ pha mờ chiêm bao / nắng ngọt
Mộng lên vai ngả nón / chào xuân
Nhớ em tắm với chị Hằng
"Thương em " Bỏ lại gió trăng cho đời
"Điên rực rỡ" mặc thời mặc thế
áo đười ươi ướt lệ trần gian
Khóc đời tàn lệ chửa cam,
Bỏ ngang ngửa sóng cầm bằng đắng cay
Lang thang bỏ cả hình hài
35 - THANH TỊNH
Về nhà... nhãn còn non độ ấy
Cách mặt em đã mấy hạ tròn
Nhẹ nhàng ai hát ru con
Nai con lạc núi muôn vàn bơ vơ
Theo ngọn gió mình ta vơ vẩn
Hoa cánh đồng vướng vấn trời tơ
Ngựa hồng tuôn bụi xa mơ
Huế canh sương rộn tiếng gà xôn xao.
36 - THẾ LỮ
Thoáng mây hồng sau đèo ngưng lại
Nắng nhuộm cây, chiều ngại không đi
Trời cao xanh ngắt ô kìa
Hai con hạc trắng bay về bồng lai
Sáo lên khơi, tiếng chim, giòng suối
Vút mây mờ vời vợi từng không
Hùm thiêng ôm nỗi nhớ rừng
Buồn ơi. Xa vắng mêmh mông là buồn.
37 - XUÂN DIỆU
Yêu là chết trong lòng một ít
Người thơ ơ / chả biết vì sao...
Hôm nay trời nhẹ lên cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn
Biệt ly sương bám hồn vây phủ
Tình non già rồi / Mau với chứ / em ơi!
Sương xê xích cả chân trời
Trăng - vú ngọc mịn màng ngời bến mây.
38- HUY CẬN
Mây trắng phất phơ bay gió cũ
Vọng gửi về quá khứ sầu tư
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ
Tượng không khóc cũng đầm đìa mồ hôi
... Câu hát căng gió khơi buồm lộng
Đuốc đen hồng óng ánh cá bơi...
... Nắng chia nửa bãi, chiều rồi
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu
39 - NGÂN GIANG
Tám hướng bay chân cầu mây lạnh
Đôi lần chau khoé hạnh hận thù
Bên trời bầy én lưa thưa
Môt đời bạc mệnh thiếu thừa bao lăm…
Không trời đất mà thân mưa gió
Chẳng binh đao lòng cũng chiến trường
...Mười năm quét lá bên đường
Bốn nghìn thi phẩm lưu hương muôn đời.
Mây ngàn ngát đoá mai bóng lẻ
Nhạn lưng trời / giọt lệ xuân buông.
Tương phùng ánh mắt yêu thương
Tài gấm hoa...Đời gió sương tủi hờn.
40 - TÚ MỠ
Tài trào phúng ai hơn Tú Mỡ
Ngẫm mà coi, cái thú thuốc lào
Giăng già khéo cợt ta sao
Tỉnh ra nào thấy đâu nào / Bà ơi!
Bên bàn nhắp đầy vơi chén nhớ
Già nua rồi sao cố đua chơi
Giòng nước ngược một rồi hai
Tai danh ông mãi muôn đời nhớ ông.
41 - VŨ ĐÌNH LIÊN
Lữ khách bao đông xa quê cũ
Bỗng chạnh lòng nhớ luỹ tre xưa
Bỗng chạnh lòng nhớ luỹ tre xưa
...Năm nay đào lại nở hoa
Phố giăng hạt hạt phùn mờ mưa bay
...Tết đến hoa ken dầy dãy phố
Những người muôn năm cũ về đây
Cơn mưa chớm lạnh sáng nay
Giấy điều lại mở trên tay Ông Đồ.
42 - CHÍNH HỮU
Rừng sâu đêm nay /mơ Hà nội
Phố phường xưa / gach ngói ngang đường
Làng nghèo chung cảnh quê hương
Chung che sương muối rừng hoang / không giày
Đồng chí nắm bàn tay buốt giá
Súng trăng treo mặc kệ gió lay
Người đi vô tận hôm nay
Nước mình, mưa, nắng, đêm, ngày hành quân…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét