(64 Khúc)
NÉT THƠ VÀ NGƯỜI THƠ TÔI YÊU (1 -8)
NÉT THƠ VÀ NGƯỜI THƠ TÔI YÊU (1 -8)
Trời chiều muộn bờ Tây nắng ngả
Nhìn hàng cây lả tả lá rơi
Chợt dâng nỗi nhớ xa xôi
Những nét thơ vớt nét người tôi yêu
1 - LÊ THÁNH TÔNG
Lê Thánh Tông tài xiêu mưa gió
Vẫy tay rồng để hoạ ăn mày
Bệ ngọc tôi… đứng chắp tay
Kiền khôn cả một túi đầy / những ai
Nhật nguyệt bữa đầy vơi còn mất
Gác tía lầu son mặc nghỉ ngơi
2 - NGUYỄN TRÃI
Tình chiếu gon không ai không nhớ
Hoạ lệ chi có thể nào quên
Sao Khuê rạng rỡ màu sen
Mà không thoát nổi hờn ghen đất trời
Góc thanh Nam một thời an phận
Cáo Bình Ngô lửa hận thổi bùng
Cả trời Nam đất chuyển rung
Nông sâu hiểm ác. đục trong cuộc người.
Đêm qua trăng sáng trời như nước
Mơ đến tiên cung cưỡi hạc trời
Mơ đến tiên cung cưỡi hạc trời
3 - NGUYỄN BỈNH KHIÊM
Rất nhân sinh bẩy tám mươi
Công danh hai chữ nhừơng người hữu duyên
Bước ngại chen ta tìm vắng vẻ
Dại hiền lành, là nhẽ dại khôn
Ăn măng trúc / tắm hồ sen
Lòng vô sự / mặc chê khen miệng đời
Vỗ tay khúc khích cười /cửa trúc
Khách là hoa họp mặt văn nhân
Sấm truyền lưu mãi ngàn năm
Công danh hai chữ nhừơng người hữu duyên
Bước ngại chen ta tìm vắng vẻ
Dại hiền lành, là nhẽ dại khôn
Ăn măng trúc / tắm hồ sen
Lòng vô sự / mặc chê khen miệng đời
Vỗ tay khúc khích cười /cửa trúc
Khách là hoa họp mặt văn nhân
Sấm truyền lưu mãi ngàn năm
Đoá Bạch vân giữa thanh nhàn gió mây
4 -NGUYỄN CÔNG TRỨ
Gớm chết thay / nhân tình thế thái
Nhục liền vinh danh lợi / khóc cười
Nhục liền vinh danh lợi / khóc cười
Kiếp sau xin chớ làm ngừoi
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
Tài văn võ khó theo là nhẽ
Lấn biển Đông lại chỉ một ông
Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non
Lấn biển Đông lại chỉ một ông
Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo đưa chồng tiếng khóc nỉ non
5 - NGUYỄN DU
Văn hiến một dấu son ghi tạc
Truyện Kiều nôm muôn vạn đời say
Truyện Kiều nôm muôn vạn đời say
Rằng hay thì thật là hay
Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào
Tiền đường kiếp má đào oan nghiệt
Chốn Thiền môn vẫn bện cõi đời
Chốn Thiền môn vẫn bện cõi đời
Cho hay muôn sự tại trời
Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng
6 - HỒ XUÂN HƯƠNG
Duyên Tổng cóc riêng nàng ngao ngán
Đời còn lau chán vạn vạch vôi
Quạt ba góc rách toang rồi
Tiếc chi một miếng trầu hôi cũ mèm
Hây hẩy gió êm đềm giấc ngọc
Mõm mòm thu lõng bõng giọt rơi
Lạ lùng cái giếng thảnh thơi
Kẽ hầm rêu… mỏi gối rồi ... vẫn ham.
7 - BÀ HUYỆN THANH QUAN
Tiều vài chú Đèo ngang hoa đá
Ốc dăm hồi, mục tử cô thôn
gác trăng / bầu dốc gang sơn
hồn thu thảo / bóng tịch dương u hoài.
Hồn cố quốc /Trấn đài / hương ngự
Vàng non tây / tung gió bình sa
Trời non nước, một Trạng bà
Tái lai Xuân hạ bút hoa vì đời.
8 - CHU MẠNH TRINH
Thú Hương sơn chơi vơi mây gió
Tiếng chày kình khe khẽ rừng mai
Thi tiên hoạ cảnh Bồng lai
Bóng nguyệt lồng / thấp thoáng / ngoài thang mây
Bầu trời cảnh Bụt là đây
Thương Kiều vin lá, níu cây gieo vần..
( còn tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét