KHÚC NGÂM ĐÊM
Muốn xé tọac trời xanh cho hả
Muốn thò tay quơ gió mà chơi
Ai ngờ vớ cuộng mùng tơi
Nhớt nhèo tơ vất vưởng ngoài dậu thưa.
Đêm đong đưa đục lờ sương giọt
Khuya lững lờ nhợt nhạt trăng suông
Đèn nghiêng loang lổ bóng tường
Khàn đêm chim vạc thê lương gọi bầy.
Mưa cuối Xuân dây dây tấm tức
Nóng đầu hè nực nực nồng oi
Nỉ non tiếng dế nghẹn lời
Thõng buông cây thả bóng rơi hững hờ.
Cành héo khô gió lùa táo tác
Búp tàn xơ dập nát mầm xanh
Cầm lòng đợi yến chờ oanh
Nước mây mấy nẻo lạnh tanh lối về.
... Dứt khỏi cuộc đắm mê mờ mịt
Thoát khỏi dòng xuôi ngược lênh đênh
Một mình về chốn riêng mình
Cửa thiền nhẹ khép... tênh tênh cõi thiền.
Sao sa quyện màn đêm quyến luyến
Ngân Hà trôi bịn rịn dòng trong
Tháng ngày như có như không
Cuộc đời một tấc gọn lòng bàn tay.
... Vẫn muốn nhuộm màn mây muôn sắc
Vẫn muốn đem hoa rắc bể đông.
Lạy trời vặn ngược hướng sông
Thoắt thôi.... Cá hóa thành rồng vụt bay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét